Tại sao gia đình là nơi bình yên nhất

TTO - 'Có một nơi để về, đó là nhà. Có những người để yêu thương, đó là gia đình. Có được cả hai, đó là hạnh phúc'.Gia đình anh Dương Xuân Nghiêm, chị Lê Thị Tý là một trong 100 gia đình được tuyên dương - Ảnh: C.K.

1 Chương trình giao lưu, tuyên dương 100 gia đình văn hóa tiêu biểu hạnh phúc do Hội LHTN VN TP.HCM phối hợp cùng Hội Liên hiệp phụ nữ TP.HCM đọng lại nhiều suy ngẫm.

Bằng câu chuyện của mình, anh Dương Xuân Nghiêm (Hội LHTN VN Q.9) nói: “Ông bà dạy “Chồng giận thì vợ bớt lời” quả là bí kíp cho những cặp vợ chồng. Vì trẻ nên ai cũng có cái tôi lớn lắm, chỉ cần không cùng quan điểm là có thể xung đột. Những lúc ấy mình không nên to tiếng mà hãy nhường nhịn nhau một chút thôi”.

Anh nói những lúc cả hai cùng “nóng”, anh sẽ tìm cách giãn ra và đợi lúc “nguội” thì góp ý cho nhau. “Khi có con, chúng ta cũng sẽ dễ cảm thông cho nhau hơn bởi con là sợi dây gắn kết tình thân của cả vợ và chồng” - anh Nghiêm chia sẻ.

Ngay sau những lời chia sẻ cách giữ lửa gia đình, anh và cậu con trai 7 tuổi lên sân khấu biểu diễn võ thuật. Phía dưới hội trường, chị Lê Thị Tý là người mẹ, người vợ trẻ đang cổ vũ hai cha con cùng tiếng vỗ tay của khán giả.

2. “Sống có trách nhiệm trong giới trẻ hiện nay và vai trò của gia đình” do Nhà văn hóa Phụ nữ TP.HCM tổ chức mới đây, có hơn 200 bạn trẻ và phụ huynh tham gia. Các bạn trẻ thẳng thắn cho rằng một số người trẻ ngày nay sống khá ích kỷ, vô tâm và thiếu trách nhiệm ngay với chính bản thân mình. Một số bạn trẻ cũng nêu hiện tượng cha mẹ bảo bọc con cái dẫn đến con như “gà công nghiệp”, thiếu tự tin...

Bạn Nguyễn Thị Huế, sinh viên năm 3 Học viện Hành chính quốc gia (cơ sở TP.HCM), cho rằng con cái không chỉ cần cha mẹ chu cấp đầy đủ vật chất mà còn cần ba mẹ là người bạn, người anh, người chị để có thể chia sẻ với con khi đứng trước những va vấp, khó khăn.

Chuyên viên tâm lý, thạc sĩ Nguyễn Ngọc Duy kể một học sinh lớp 3 đã bị trầm cảm chỉ vì cha mẹ đã giao em cho người giúp việc lo hoàn toàn. Mọi việc từ đưa đón đi học đến ăn, ngủ đều do bà giúp việc lo. “Em nói chỉ cần được ba mẹ đưa đón đi học như các bạn khác, em chỉ ước mơ ba mẹ dành ít thời gian cho mình. Sao thấy xót xa quá!” - thạc sĩ Ngọc Duy nói.

Trưởng Ban dân vận Thành ủy TP.HCM Nguyễn Thị Lệ đã chúc mừng 100 gia đình ở TP.HCM được tuyên dương nhân Ngày gia đình Việt Nam (28-6).

Bà Lệ cho rằng: “Có một nơi để về, đó là nhà. Có những người để yêu thương, đó là gia đình. Có được cả hai, đó là hạnh phúc. Đối với mỗi người Việt Nam, gia đình luôn là cội nguồn của mọi thành công, là điểm xuất phát và nơi nương tựa để vượt qua mọi khó khăn trong công việc và cuộc sống. Khi đạt được thắng lợi hay thành công, sau chúng ta là gia đình. Khi gặp khó khăn hay thất bại, gia đình là nơi đem lại hi vọng và nghị lực. Gia đình luôn là nơi bình yên của mỗi người”.

Từ: Tam Nguyen
Đã gửi: 13 Tháng Sáu 2011 9:32 SA

Nghe tâm sựGửi chị Ngân!

Đọc tâm sự của chị tôi cảm thấy những cảm xúc mà chị đang có chỉ là nhất thời. Gia đình bao giờ cũng là nơi ấm áp và bình yên nhất đó chị à. Đừng vì những cảm xúc nhất thời mà đánh mất đi hạnh phúc gia đình, đánh mất đi những gì hai vợ chồng đã gây dựng nên. Chị hãy trân trọng với những gì mình đang có.

Tâm sự của chị làm tôi nhớ đến bài thơ “Đôi dép” của Nguyễn Trung Kiên. Xin phép tác giả cho tôi được tặng chị Ngân bài thơ này như một lời chia sẻ.

Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đời vẫn biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Giống như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh sẽ có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đờiDẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái,
Nhưng tôi yêu em vì những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung...

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia...

Tác giả: Nguyễn Trung Kiên